18 thg 9, 2007

Đừng Có Tò Mò Mà Bấm Vào Đây

Unknown

( Cái này bên blog anh strad , thấy hay quá nên post lên đây .)
nguồn

17 thg 9, 2007

#581 Irish Cliffs - Marion talks about the Cliffs of Moher in Ireland

Unknown






Introduction:

You will hear four audio segments about a topic or situation.
When the audio stops you will see a question with three possible answers.
You must choose the correct answer to move forward. If you choose the wrong answer you have to listen again.

Click Read More For Transcript


Todd: So, Marion, for people that go to Ireland, what's one place they really should visit?

Marion: Well, one of my favorite spots is called the Cliffs of Moher.

Todd: The Cliffs of Moher.

Marion: Yeah, and that's on the West Coast. It's quite near Galway, so it's a little bit to the south of Galway, I think.

Todd: OK, so it's near Galway.

Marion: Yeah.

Todd: OK.

Marion: That's a city on the West Coast of Ireland.

Todd: What is this place, the Cliffs of Moher?

Marion: The Cliffs of Moher are, as far as I know, are the tallest cliffs in Europe.

Todd: Really, the tallest?

Marion: Yeah. I'm pretty sure. Definitely the tallest cliffs in Ireland, but I'm quite sure that we have that distinction, that they're actually the tallest cliffs in the whole of Europe.

Todd: Wow. That's pretty cool. (Yeah) So when you go to these cliffs, what can you do? Can you climb down them, or?

Marion: No, you can't. (What) I think if you tried, you might end up in the water and you may never get up again.

Todd: You serious?

Marion: Yeah, it's quite scary. When I went there for the first time, I was quite young, and I went with my mother and brother and uncle, and I remember my mother was holding my hand, and my brother, who was younger than me, was of course more brave than I was, so he was going right up the edge, and looking over and leaning out and I was really, really scared because at that time, there was no barrier to keep you from falling in, so yeah, really, really scary.

Todd: I bet. So when you go to the Cliffs of Moher is it really windy, does it rain a lot?

Marion: Yeah, it's quite windy because you're right on the edge of Europe, basically you're facing the Atlantic ocean, which can get quite turbulent, there so you can see the waves crashing up against the cliffs. That's if you lean over of course. There's a flat area of rock where many tourists kind of lie on their stomachs and inch their way up to the edge and then they look over, but I was too scared when I went. I couldn't do it. I thought for sure I'd fall over and die.

Todd: So assuming that someone goes to Ireland and they go to Dublin, they fly into Dublin, how will they get to the Cliffs of Moher?

Marion: Um, pretty easily. Actually, from Dublin you have the choice of going either by train, directly across to Galway, then from Galway, you would need to take a bus, so you could go from Dublin to Galway by bus as well, but the train is probably more comfortable and then it would be a shortish bus ride to the Cliffs of Moher, but obviously in Ireland, you're best bet is really to hire a car if you can.

Todd: OK. Well, sounds like a good place to go. Thanks Marion.

Marion: No problem.

16 thg 9, 2007

Mừng Ngày Đăng Vừa Tròn 20 Tuổi :D

Unknown
Hihi, sinh nhật lần thứ 20, Đăng không mong đợi gì hết đó, chỉ mong được đi chơi với honey, kể cho honey nghe trong 20 năm kể từ khi cất tiếng khóc chào đời, Đăng đã làm được những gì. Hihi, chỉ mong được ngồi cạnh honey để tâm sự thui. Thế rồi Đăng trông tới ngày này để được đi chơi với ây.

Nhưng..., hichic, vào cái đêm trước sinh nhật mình, bõng ấy gọi cho mình, và nói là "anh ơi, ngày mai bé phải lên nhà chị bé để trông nhà cho chị rùi, ko đi sinh nhật với anh dc đâu". Hic, nghe mà choáng váng. Cứ tưởng chắc honey của tui chỉ đùa thui, nên hỏi kỹ lại lần nữa. Huhu, ấy nói thật gòi. Hic, thế là sinh nhật lần thứ 20 của mình. Hic, tiêu tan mất gòi, chả còn muốn làm gì nữa hết trơn. Hichic, sao em lại nở bỏ anh một mình trong ngày quan trọng thế này sao. Ngày mà anh bước sang tuổi đc nhà nước họ cho lấy vợ à. Huhu!!!

Thế là vào cái ngày sinh nhật D, sáng sơm dậy đã nghe một tin giật gân rùi. Hichic, còn mèo con, hic, hỏng biết nó làm cài gì mà lại té vào hồ cá, chết queo. Hichic, mà Đăng lại tuổi con mèo mới ác chứ, huhu, thấy có điềm rùi.

Hôm nay lại là ngày được trung tâm tin học Hoa Sen dẫn đi thực tế ở xưởng in Phạm Ngũ Lão nữa chứ. Hihi, thôi thì đi vậy, xem coi trong đó có cái gì, vậy là sách con wave đỏ đi. Dậy trể nên chạy bắn khói. Xuống kiếm gần chết. Cái xưởng in 5 Phạm Ngũ Lão. Cuối cùng cũng tìm ra nó, xong rùi vô gặp cái anh hướng dẫn. Anh dẫn một vòng xem qua cái xưởng in cùng với mấy thiết bị in, nói như gió chả biết nên hỏi gì hết trơn. Đi một vòng vừa đi vừa nói hết 20 phút xong ra, anh nói thế là tụi em đã được xem qua những công đoạn và những thiết bị in rùi đó. Hic, giờ sao, về hả, ờ, ảnh nói giờ mấy em về. Hic, trời ơi, từ Củ Chi chạy tới Gò Vấp,mất hết hơn tiếng đồng hồ chỉ để nghe ổng nói có 20 phút thui rùi về à. Hic, sao mà xui vậy trời. Xong rùi về đến CVPM Quang Trung là 9g15, ấy chà còn hẹn với đội bóng đi tập đá nữa mà, ngồi chờ tới 10g30. Hic, xong rùi dẫn tới chổ đá. Nói đi đá chứ D có đá đâu, hihi, dẫn anh em tới chổ đá xong xuống sân Đào Duy Anh ở Phú Nhuận hỏi anh Minh (admin niitvn.com/4rum) về sanh sách thi đấu và bộ đồng phục cho cầu thủ NIIT Quang Trung. Hic, đồ thì chưa có, lại quạy lại đội bóng. Bất đầu chia đội hình thi đấu chính thức. Xong rùi lại quay lại Gò Vấp, ở kú túc xá trường đại học Công nghiệp để rướt honey. Hỏi honey lần nữa, hum này honey có đi với anh dc ko. Honey vẫn một mực nói là bận. Chời ơi! Sao honey lại đối xử với anh vậy, huhu, trên đường về bùn thiểu bùn thiêu, honey ngồi ở đằng sau cứ khuyên nhủ, an ủi anh yêu đừng bùn nữa. Mà sao mà ko bùn được hả chời. Hichic.

Ngày sinh nhật mà bận rộn ghê lun, mà còn ko đc đi chơi với người yêu nữa chứ. Hic, ông trời ổng bất công quá.

Thế là về nhà, định tối nay sẽ mừng sinh nhật với chiếc máy tình rùi chứ. Nhưng mà chiều nay còn phải học anh văn nữa. Mà 5g30 mới học lựng mà sau mới có 3g mà mami cứ hối đi sớm hoài, chời mới có 3g mà đi đâu, xong rùi mẹ kêu đem đồ cho dì rùi đi lun. Uh, thì con đi, uạ thấy ngộ ngộ sao á ta. Bửa nay sau mẹ dọn dẹp nhà cửa dữ vậy hén. Hỏng biết mẹ định làm gì. Thấy nghi ngờ quá đi.

Đem đồ cho Dì xong thì bắt đầu đi học thui, học ở elite gần Siêu thị Maximax Cộng Hòa á. Mới từ nhà Dì ra thì trời đã mưa xối xã, hic, xui tận mạc.

Cuối cùng thì cũng tới lớp học rùi, mà sao học mà cứ thấy trong lòng nó sao sao ấy. Không thể diễn tả được luôn. Rồi trên đưong về cũng vậy, chả biết có cái gì đó đó cứ thóp thỏm trong lòng. Rùi thì cũng cố gắng về tới nhà.

Từ từ chạy từ con hẻm vào nhà, nhà Đăng ở quê nên vào con hẻm cũng cây cối um tùm và cũng tối à nhen. Ấy chà chà, sao mà nhà mình có xe nhiều quá vậy trời, cũng 8g giờ rùi chứ mấy, sao nhiều xe quá vậy trời. Ý vào tới nhà thì thấy có mấy Dì, nhìn lên đằng trước thì thấy có thằng quỹ Hội, bạn thân tui đây mà, hỏi nó, ê mầy đi đâu đây vậy. Hic, Đăng la một cái chứ, ụa hum nay nhà mình có chuyện gì mà vui quá vậy. Hihi, ai cũng ồ cười hết trơn. Thì ra là honey và mum ở nhà tổ chức sinh nhật cho tui đây mà, chài D có biết gì đâu, có nghi nghi có chuyện gì đó rùi mà, nhưng ko ngờ lại bất ngờ như vậy. Vì D biết honey của D sẽ ko bao giờ bỏ D một mình nhất là trong ngày sinh nhật đặc biệt như vậy.

Lúc đó, D chẳng còn biết gì hơn, ngoài việc chỉ cười và cười thui. Nào là bạn bè, nào là mấy Dì, mấy anh, mấy chị, mấy đứa em nhỏ nhỏ nữa. Hichic, sao mà mọi người làm cho Đăng cảm động vậy trời. Thì ra mấy ngày hum nay honey và mami đã bàn tính kế hoạch tổ chức sn cho mình đây mà, hèn gì thấy là lạ sao á.

Ấy chà, mà còn có bánh kem nữa đây mà, có hoa nữa. Lần đầu tiên trong đời D lại có một buổi party sn như vậy. Hichic, chả lẻ con trai lại khóc hả trời. Bạn bè, gia đình D đứng bên cạnh Đăng xung quanh cái bánh kem rùi D đốt nến lên, mọi người cũng cùng nhau hát bài chúc mừng sinh nhật để chúc D, hic lần đầu tiên được như vậy á. Ui cha sao mà vui quá vậy. Hihi, D chả còn biết nói gì và làm gì nữa chỉ biết đứng và nhe răng cười, để chụp hình ấy mà. Hihi, một đêm sinh nhật lần thứ 20 đáng nhớ nhất của Đăng mà. Hihi, D vui hơn bao giờ hết, chưa lúc nào D vui như lúc này. Hihi, con cám ơn mẹ, mẹ ơi. Honey! Anh cám ơn em, honey của anh!